Sheet nhạc Đôi dép, hợp âm

Nhật Ngân Bài thơ đầu anh viết tặng cho em... [Lời] [Sheet] [Nghe hát] [Giai thoại]

Hợp âm Đôi dép

Bài thơ [Em] đầu anh viết tặng cho [A] em
Là bài [D] thơ anh [Bm] kể về đôi [D] dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng tha [Bm] thiết
Những vật tầm [B7] thường cũng biến thành [Em] thơ
Khi nỗi [D] nhớ ở trong lòng tha [Bm] thiết
Những vật tầm [B7] thường cũng sẽ thành [Em] thơ

Hai chiếc dép [Em] kia gặp gặp [E7] gỡ từ bao [Am] giờ
Có yêu nhau [D] đâu mà không rời nửa [G] bước
Cùng chia [Bm] sẽ sức [D] người đời đè [G] nặng
Dẫu vinh [D] nhục không bao giờ đổi [C] hướng
Số phận chiếc [Bm] này phụ thuộc vào chiếc [Em] kia
Số phận chiếc [Bm] này là [B7] số phận chiếc [Em] kia

Nếu [Em] ngày nào một chiếc dép mất [Am] đi
Mọi thay [Em] thế đều [Bm] trở nên khập [C] khiễng
Trông giống [D] nhau nhưng người đời sẽ [G] hiểu
Hai chiếc [D] này chẳng [Bm] phải một đôi [Em] đâu
Hai chiếc [D] này chẳng [Bm] phải một đôi [Em] đâu

[E7] Cũng như chúng [Am] mình trong [D] những lúc vắng [G] nhau
Bước hụt [Em] hẫng cứ [D] nghiêng về một [C] phía
Dẫu bên [Bm] cạnh đã [D] có một người [G] thay
Sao trong [D] lòng nỗi [Bm] nhớ cứ chênh [Em] vênh
Sao trong [D] lòng nỗi [Bm] nhớ cứ chênh [Em] vênh

[Em] Ôi đôi dép kia [E7] không thể thiếu [Am] nhau trên bước đường [D] đời
Dẫu mỗi [B7] chiếc ở một bên phải [C] trái
Như tôi yêu [Bm] em bởi những đều ngược [Am] lại
Gắn bó với [D] nhau vì [Bm] một lối đi [Em] chung
Gắn bó với [D] nhau vì [Bm] một hướng đi [Em] chung

Hai mảnh [Am] đời thầm [D] lặng bước song [G] song
Sẽ dừng [Bm] lại khi [D] chỉ còn một [G] chiếc
Chỉ còn [C] một là không còn gì [Am] cả
Nếu không [Bm] tìm lại, lại [B7] được chiếc thứ [Em] hai

Chọn nút dấu + để tăng tông lên nửa cung, nút dấu - để giảm tông xuống nửa cung. Rê chuột vào hợp âm để xem các thế bấm hợp âm của bài hát Đôi dép.

Mặc định là thế bấm hợp âm của Guitar, hãy click vào nhạc cụ [guitar] để đổi sang xem thế bấm hợp âm cho nhạc cụ Ukulele hoặc Piano.

Bản nhạc có nốt bài Đôi dép (Nhật Ngân)

Sheet nhạc có nốt Đôi dép của nhạc sĩ Nhật Ngân đăng lên đây chỉ mang tính chất tham khảo, nhằm giúp các bạn xướng âm cho đúng nốt và hát thêm hay, không có mục đích thương mại. Bản quyền thuộc về tác giả và tổ chức nắm bản quyền, Nhacnheo.com không giữ bất kỳ bản quyền của nội dung nào cả.

Nghe bài hát Đôi dép

Bài thơ đầu anh viết tặng cho em...

Phần nghe hát Đôi dép (Nhật Ngân) được nhúng từ Youtube và chịu sự kiểm soát bản quyền của Youtube, vì vậy có thể bị xóa hoặc chèn quảng cáo bởi Youtube bất kỳ lúc nào. Nếu bạn không nghe - xem được ca sĩ hát tức là đã bị Youtube kiểm soát.

Lời bình - giai thoại Đôi dép

Nguyễn Trung Kiên sinh ra trong một gia đình tương đối éo le về gia cảnh. Cha mẹ anh có một thời yêu nhau và anh đã chào đời trong khoảng thời gian đó, thế nhưng hạnh phúc đã không trọn vẹn đối với anh. Cha mẹ anh chia tay nhau, người ở lại, kẻ ra đi đã làm cho tâm hồn cậu trai 17 tuổi mang một vết rạn khó lành.

Kiên theo mẹ vào Sài Gòn lập nghiệp khi anh vừa học xong lớp 11. Gia đình khiếm khuyết của anh như con tàu trước giông bão phải lặn ngụp sinh tồn với cuộc sống chốn thị thành đầy mới mẻ. Rồi Kiên cũng tìm cho mình những công việc chân tay nặng nhọc như phụ hồ, quét sơn, sửa chữa… đủ nuôi sống bản thân.

Vốn tâm hồn đa sầu đa cảm, những khi rảnh rỗi, Kiên thường ngâm nga thơ mà thơ của anh đều xuất phát từ thực tế công việc và cuộc sống vất vả, bon chen, ganh đua của người đời. Mỗi tuần một buổi, Kiên tham gia sinh hoạt trong Câu lạc bộ thơ văn của Nhà văn hóa Thanh niên. Tại đây, anh có cơ hội được tiếp xúc với nhiều bạn trẻ đa số đều là sinh viên, họ sinh hoạt vui vẻ, trao đổi thơ văn, đúc rút kinh nghiệm… khiến anh quên đi những mệt mỏi, buồn phiền của công việc. Kiên hăng say tham gia sáng tác được các bạn trong Câu lạc bộ tín nhiệm bầu giữ chức Phó chủ nhiệm.

Một hôm, anh và một cô bạn có cuộc tranh luận nảy lửa về đôi dép. Cô bạn hỏi Kiên rằng một đôi dép thì cái nào mòn trước. Nhiều ý kiến trái ngược nhau, không bên nào chịu nghe bên nào. Sau buổi sinh hoạt đó, về nhà, Kiên ôm đầu suy nghĩ về đôi dép kể cả đi làm, anh cũng nghĩ mông lung và bắt đầu hình thành những vần thơ nói về đôi dép. Tuy nhiên, một ý tưởng mới được hình thành, Kiên muợn hình ảnh của tình yêu để nói về đôi dép. Buổi sinh hoạt lần sau, anh đã mang bài thơ lên tặng “bạn cãi” hôm nọ và đọc cho cả Câu lạc bộ nghe. Mọi người truyền tay nhau tâm đắc bài thơ thật dung dị mà trần đầy ý nghĩa của anh:

“Bài thơ đầu anh viết tặng em/ Là bài thơ anh kể về đôi dép/ Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết/ Những vật tầm thường cũng biến thành thơ…”.

Trung Kiên cho biết, anh sáng tác bài thơ này vào năm 1995 khi đó anh 22 tuổi nhưng vẫn chưa có mối tình nào cũng chỉ mới manh nha thích thích, mến mến nhau thôi. Nhiều người nói, anh sáng tác để tặng người yêu nhưng thực chất, cô gái kia chỉ là bạn cùng sinh hoạt trong Câu lạc bộ. Bản thân Trung Kiên là người rất nhạy cảm, anh bảo, tình duyên của anh đến rất muộn không phải vì anh không biết yêu mà vì anh không dám yêu. Anh mặc cảm vì bản thân chỉ là thằng con trai lang bạt xứ người, công danh sự nghiệp chưa có nhưng tâm hồn anh lại tràn đầy lý tưởng về một tình yêu thủy chung, son sắc ..

 

Nguồn tư liệu: +  (Phút trải lòng hiếm hoi của tác giả bài thơ ‘Đôi dép’)

Phần giai thoại, ngoài một số có tính chất hàn lâm từ người bình, còn lại một số chỉ mang tính chất không hơn những câu chuyện tám bên bóng cây cho vui, cho khuây khỏa, như tiêu chí của Nhacnheo.com. Bởi lẽ đó, mạn phép xin đừng đề cao quan điểm của tính xác thực lắm.

Lời bài hát Đôi dép

Nhật Ngân

Bài thơ đầu anh viết tặng cho em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng tha thiết
Những vật tầm thường cũng biến thành thơ
Khi nỗi nhớ ở trong lòng tha thiết
Những vật tầm thường cũng sẽ thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp gặp gỡ từ bao giờ
Có yêu nhau đâu mà không rời nửa bước
Cùng chia sẽ sức người đời đè nặng
Dẫu vinh nhục không bao giờ đổi hướng
Số phận chiếc này phụ thuộc vào chiếc kia
Số phận chiếc này là số phận chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Trông giống nhau nhưng người đời sẽ hiểu
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như chúng mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có một người thay
Sao trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Sao trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Ôi đôi dép kia không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Như tôi yêu em bởi những đều ngược lại
Gắn bó với nhau vì một lối đi chung
Gắn bó với nhau vì một hướng đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì cả
Nếu không tìm lại, lại được chiếc thứ hai

BÀI HÁT TƯƠNG TỰ